Sau gần tiếng đồng hồ đánh vật với con đường dốc dựng đứng ngoằn nghèo, chúng tôi cũng tìm được đến bản Sin Câu – xã Thèn Sin. Bản nằm cheo leo giữa lưng chừng núi, những mái nhà lợp prô-xi-măng ẩn khuất dưới những tán cây rừng xanh ngát, cảnh vật hiện ra êm ả, thanh bình. Ai một lần đến Sin Câu, nhìn cảnh vật đó hẳn không bao giờ tin nơi đây đã từng có một thời gian dài hơn chục năm ròng chìm trong khói thuốc phiện. Nhưng hôm nay, mọi thứ đã thay đổi, người dân nơi đây đã vượt qua “cơn lũ đen”, đẩy khói thuốc phiện chìm vào quá khứ để đến với một tương lai tươi sáng và no ấm hơn.
Qua tìm hiểu, được biết, chỉ mới hồi năm 2009, cả bản có 59 hộ thì đã có tới 30 đối tượng nghiện hút. Từ thanh niên, trai tráng, phụ nữ đến người già tất cả đều bỏ bê công việc, quanh năm ôm bàn đèn, bản tiêu điều, xơ xác. Tuy nhiện, Lứa tuổi dính vào thuốc phiện chủ yếu là trung tuổi và người già. Tình hình ANTT tại bản rất phức tạp, xảy ra trộm cắp thường xuyên. Nhưng nhờ nhận thấy tác hại của thuốc phiện khi nhìn lại xung quanh mình chẳng còn gì, ngoài những tấm thân tàn ma dại, cộng với sự vào cuộc tích cực của chính quyền địa phương, người Mông ở Sin Câu đã cùng nhau từ bỏ “nàng tiên nâu”.
Là 1 trong số ít những người tự cai nghiện thành công tại gia đình Ông Hạng A Sào – năm nay đã 70 tuổi đã từng gắn bó với “ nàng tiên nâu” 15 năm ròng cho biết: “Trước kia, cả bản nhà nào cũng có thuốc đen trong nhà, thanh niên hút, người già hút, cứ thế cả bản lúc nào cũng chìm trong khói thuốc. Mình đã nghĩ rất nhiều, thấy người ta không nghiện thì giàu, còn mình nghiện thì quanh năm đói nên quyết tâm bỏ. Phải mất hơn 3 năm tự cai, mình mới từ giã được cơn mê muội bởi thuốc phiện
, bây giờ thì khá rồi, vợ chồng con cái bảo nhau làm ruộng, chăn nuôi, lo cho tương lai thôi”
Từ những người đi đầu như ông Sào , người dân trong bản đã học theo và đồng loạt tình nguyện cai. Người không nghiện động viên người nghiện, người bỏ được chia sẻ kinh nghiệm cho người chưa cai. Thêm vào đó là sự vào cuộc của chính quyền địa phương, tuyên truyền về tác hại của ma tuý và vận động người nghiện đi cai tại các trung tâm cai nghiê nên số lượng người nghiện tại bản ngày một ít hơn. Anh Sùng A Gia – người 3 năm về trước được vận động đi cai nghiện tại TT 05-06 của tình chia sẻ: “ Khi bị nghiện không chỉ sức khỏe giảm sút, mà kinh tế gia đình cũng kiệt quệ. Thấy khổ quá, mình cũng nhiều lần tự cai ở nhà, nhưng cai rồi lại nghiện, không bỏ được. Đến khi được cán bộ bản, xã vận động đi cai nghiện tập trung, mình đã tình nguyện đi với quyết tâm khi trở về sẽ là người không nghiện hút nữa. Giờ cai được rồi, cuộc sống cũng đã ổn định hơn. Giờ mình đã chú tâm vào làm ăn, vợ con cũng không còn phải lo mình vác bao thóc non hay con gà đi bán lấy tiền mua thuốc nữa.”
Bằng việc đẩy mạnh công tác tuyên truyền, sự vào cuộc tích cực của chính quyền địa phương và quan trọng hơn cả là sự quyết tâm “ giã từ” ma túy của cả bản, nên chỉ sau vài năm, người dân Sin câu đã vượt qua được những tháng ngày tối tăm trong khói thuốc. Từ năm 2013 đến nay, cả bản đã không còn người nghiện, được chính quyền địa phương công nhận là bản không ma túy.. Anh Hạng A Gia – 1 ngươi dân trong bản nói cho biết: “ Giờ bà con trong bản không còn lo mất trộm như trước nữa, tình hình ANTT ổn định, bà con yên tâm phát triển kinh tế.”
Chính quyền bản Sin Câu thường xuyên tuyền truyền về tác hại của ma túy tới dân bản
2 năm trở lại đây, nhờ xoá trắng được người nghiện ma tuý, nên bản Sin Câu đã thực sư thay đổi, mang trên mình một diện mạo hoàn toàn mới. Không còn quẩn quanh trong đói nghèo, tăm tối nữa, mà bà con đã tích cực phát triển kinh tế gia đình, nuôi thêm con gà, con lợn, trồng thêm cây lúa, cây ngô. Anh Sùng A Thào – trưởng bản Sin Câu phấn khởi cho biết : “Giờ cả bản nhà nào cũng ti vi để nghe nhìn, có xe máy đi lại, tỷ lệ hộ nghèo cũng giảm đáng kể từ 60% (2009) xuống 28% ( 2014). Trẻ em được đến trường đúng độ tuổi, cả bản được sử dụng điện thắp sáng và nước sinh hoạt hợp vệ sinh.... Vừa qua, bà con trong bản còn đóng góp công sức để cùng bê tông 600 m đường nội bản, giúp cho bà con đi lại thuận lợi mà cũng góp phần làm cho bản thêm sạch – đẹp hơn.”
Giờ đây, thuốc phiện chỉ còn là ký ức của người dân ở Sin Câu. Mảnh đất này đang từng ngày hồi sinh, sau những thàng ngày đói nghèo trong thuốc phiện. Cùng nhau vượt qua và từ bỏ “ cơn lũ đen”, xây dựng cuộc sống mới sung túc, đủ đầy hơn, đó chính là những “ kỳ tích” mà người Mông ở Sin Câu đã làm được để cùng chung tay xây dựng quê hương Thèn Sin ngày một giàu đẹp, tươi sáng hơn ./.
Chú ý: Việc đăng lại bài viết trên ở website hoặc các phương tiện truyền thông khác mà không ghi rõ nguồn //midevit.com là vi phạm bản quyền